…¯°•ƒ®ieñdship•°¯…
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:43 am

Hiện giờ thì trên box này cũng vẫn ít các câu chuyện về riêng con gái nên giờ mình sẽ thêm

Tại trường Trung học Cơ sở Hoa Học Trò.

- Các em chú ý : Lớp chúng ta sắp có bạn mới. Ngài mai bạn ấy sẽ đến, vì vậy các em hãy chuẩn bị hoan nghênh.

- Như thế nào hở cô? - 1 thằng con trai đứng dậy.

- Như mọi lần thôi - bà cô cười bí ẩn.

- Thú vị rồi đây ! Chẳng biết dung nhan nó thế nào nhỉ? - 1 đứa tóc bím quay sang bạn mình tíu tít.

- Ừm... Mai sẽ rõ. - Đứa kia trầm ngâm, không lộ rõ vẻ hồi hộp như con bạn.

- Như mọi lần ư? Chả biết nó sẽ phản ứng ra sao nhỉ? - Đứa tóc bím cười thích thú.

- Mày thôi đi Linh Xinh!

- Này, đừng làm mất hứng tao thế chứ ! - Linh Xinh tiu nghỉu.

- Thôi đừng đoán mò nữa, tao không chịu nổi cái miệng máy đâu ! - Nó dắt xe đi ra.

************************************************
Xin giới thiệu với các em : bạn Shining Sakhalin từ trường Trần Văn Ơn chuyển sang ! - Cô chủ nhiệm tươi cười.

Lập tức cả lớp đứng dậy, xếp theo hàng lối, và đi từ từ, rồng rắn, xung quanh con bé mới tới này. Nó rịn cả mồ hôi vì không biết bọn họ làm cái quái gì nữa.

Trong khi cả lớp khoái chí vì vẻ lúng túng rõ rệt của nhỏ, thì nhỏ hét lên bất ngờ làm cả đám giật mình té ngửa domino, kể cả cô chủ nhiệm.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ! - Rồi nó tuôn 1 tràng - Mấy người làm cái gì vậy hả? Đón tiếp người mới vậy đó hả? Lớp gì kỳ quá vậy?

Sau đó nó giở triết lý, nào là gặp 1 người mới phải cởi mở thế nào, nào là phải giúp đỡ người mới như thế nào, v.v.... Và cuối cùng, nó kết luận:

- Đón tiếp như thế này là không được ! Phải sửa lại ngay !

Cả lớp cứ trơ mắt ra mà nhìn, mồm há hốc. Khi nhận ra mình đã bị kích động khủng khiếp, nó liền bụm miệng lại.

- Hê ! Lớp mình có con nhỏ mọt sách mới ! - 1 đứa thì thầm.

- Còn ghê hơn thằng Mọt Sách lớp mình !

- Nhìn 2 cái đít chai của nó buồn cười ghê ! - Mấy đứa khác khe khẽ.

1 vài tiếng khúc khích, sau đó là cả lớp cùng ôm bụng cười ! Con nhỏ đỏ mặt tức giận chạy ra ngoài.

Chỉ có Ngô Ngọc Linh, con nhỏ ít nói nhất, là im lặng. Linh Xinh bên cạnh cũng thôi cười, và nhìn theo con bé mới đến. Bất giác, cả hai đồng thanh khe khẽ :

- Đằng sau cặp kính kia là 1 vẻ đẹp kì lạ !

Chúng nó nhìn nhau rồi cười mỉm, phải tinh ý mới thấy.

- Tao tuyên bố : Con Shin.... gì thế nhỉ? - Linh Xinh đứng dậy dõng dạc rồi ngập ngừng.

- Shining Sakhalin. - Ngô Ngọc Linh cố nhịn cười.

- À, Shining Sakhalin, sẽ gia nhập nhóm Nhị Cô Nương này !

- Vậy chúng bây là Tam Cô Nương rồi ! - 1 con nhỏ hào hứng.

- Phải, Tam Cô Nương ! - Linh Xinh cười tít mắt. Chợt cả lớp im lặng khi thấy Shining bước vào, toả khí lạnh
- Ê ! Bạn Shin ... shin gì ấy nhỉ ? - Linhxinh ngập ngừng quay sang nhìn Ngọc Linh ... cầu cứu .

- Lạy bà ! SHINING SAKHALIN !!! Nhớ tên người ta một chút đi , thế mà đòi lập nhóm tam cô nương cơ đấy ! - Ngọc Linh chống cằm thở dài .

- Ối dào , sốt cả ruột , gọi là Shin cho nó nhanh ! - Linh xinh cong môi chu chéo rồi quay nhìn Shin và nở một nụ cười trìu mến chưa từng thấy - Hi ! Chào bạn Shin , chào mừng bạn ra nhập nhóm ... TAM CÔ NƯƠNG bọn mình !

Linh xinh lon ton lại gần Shin , nắm lấy tay và bắt lấy bắt để , đầu gật lia lịa , đôi mắt nheo lại thành hai đường kẻ .

- Tha cho người ta đi Linh xinh ơi ! Bà đã giết chết bao nhiêu con mọt sách lớp mình rồi ? Có nhớ hết không hả "tú bà " ? - Tên Việt vổ ngồi đầu bàn cười đểu .

Cả lớp ồ lên cười .

- Việt muốn vổ thêm hai cm nữa ... hay là muốn hàm thụt vào 5 cm nữa đây ? - Linhxinh trợn mắt nhìn hắn .

Những tiếng cười vô tư , những lời xầm xì bàn tán vẫn vang lên không ngớt . Shin nhìn quanh lớp rồi lại nhìn Linh xinh vẻ nghi ngại .

- Thôi , Linh xinh ! Em về chỗ ngồi đi , cả lớp trật tự ! - Cô giáo lên tiếng .

Linh xinh đành quay về cái "lều" quen thuộc bên cạnh Ngọc Linh .

- Ê ! Nhìn gần trông nó xinh lắm , xứng đáng là thành viên nhóm mình ! Nhưng mà ... vẫn thua một người ! - Linh xinh thì thầm .

- Thua ai ? - Ngoc Linh mở to mắt tò mò .

- Em nà ! Linh xinh - đệ nhất mĩ nhân trường H2T nà ! Hố hố hố hố ! - Linh xinh vênh cái mặt lên những 90 độ và cười ha hả .

Cô nàng quên mất mình đang ở trong lớp hay sao mà thượng cả chân lên ghế thế kia không biết !

- Nè , bà nói gì thế ? - Một con nhỏ ngồi gần ngước mắt lên nhìn Linh xinh với đôi mắt hình viên đạn .

- Điệu này bà Linh xinh lớp mình ... "không điên vì quá điên" đây mà !

- Ai bảo thế ? Vẫn biết là bà ấy bị điên , nhưng không ngờ điên nặng tới mức này rồi ! Chẹp ...

- Ối giời , thảo nào tôi vừa thấy cái xích to tướng ở cửa lớp , chắc là bà này cắn đứt xích ở trại Đông Khê trốn về đây rồi !

- Khiếp ! Răng khoẻ thế ! Cắn đứt xích để trốn trại cơ à ? Bái phục "các hạ" !!!

- Hôm nay bà ăn nhầm phải bả ý mờ ! Bà con cô bác thông cảm !

Và rất nhiều câu đại loại như thế vang lên . Cả lớp nhìn nhau cười , đến cô giáo cũng phải cười theo . Riêng Linh xinh thì mặt đỏ như gấc ngồi thụp xuống dúi đầu vào vai Ngọc Linh cho đỡ dơ ( ^ ^ ) . Giờ sinh hoạt của lớp trở nên sôi nổi và tràn đầy chất sự vui nhộn của tuổi học trò . Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là nụ cười đầu tiên của Shin đã bắt đầu xuất hiện trên gương mặt cô bé từ lúc cô bước vào lớp . Nó báo hiệu cho một chuỗi ngày vui vẻ và tràn đầy niềm vui sắp tới . Đúng là sự ngỗ nghĩnh , trong sáng của tuổi học trò có thể làm thay đổi nhiều thứ ...
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:44 am

REEEEEEEENG !

- Hay quá ! Ra chơi ! - Cả lớp hô lên, bầu không khí chán nản của tiết học nhạt nhẽo nhanh chóng bị xua tan.

Như th­ường lệ, Shin bước 1 mình xuống căn tin, chọn 1 góc khuất và... ăn 1 mình. 2 con Linh thấy vậy nên cũng xót. Chúng kéo nhau sà lại chỗ nó. Không ai bảo ai, mỗi đứa kéo ghế cái Rột và ngồi xuống cùng lúc 2 bên Shin.

Shin nhìn quanh, hoảng vía :

- Mấy người làm gì vậy?

- Hì hì, đừng nóng ! Bà là thành viên nhóm Tam cô nương mà ! - Linhxinh nhe răng cười.

- Như đười ươi ! - NLinh bĩu môi.

- Tôi đã đồng ý đâu? - Shin ném ánh mắt sắc lạnh về phía Linhxinh.

- Bà có phải người thường không vậy? Ngồi cạnh bà tui thấy lành lạnh thế nào ấy ! - Linhxinh chau mày.

Shin trầm ngâm, không đáp, mắt nhìn xa xăm ra ô cửa kính. Mãi lúc sau cô mới trả lời :

- Ai cũng bảo tôi thế cả.

- Thôi ! Không nhắc chuyện đó nữa ! Sao bà ăn một mình buồn quá vậy? - NLinh lên tiếng.

- Tôi quen rồi. Lúc nào chả thế !

- Bà không thấy buồn à? - Linhxinh vuột miệng.

- Quen rồi - Shin trả lời cộc lốc.

Ngô Ngọc Linh ngồi cạnh và nghĩ : "Cô bạn này thật kỳ lạ... Tóc nâu, mắt nâu, chắc là lai rồi !" Cô không định nói ra điều đó, nhưng Linhxinh đã nhanh miệng nói giùm.

- Bà lai hả?

- Đừng bao giờ hỏi tôi điều đó ! - Shin gằn giọng, mắt long lên, khí lạnh toả ra dữ dội khiến những người xung quanh chợt rùng mình.

- Ơ... - Linhxinh tái mặt.

- Xin lỗi, tôi hơi kíck động - Shin hạ giọng, thở dài - Tôi rất khó chịu khi nghe những lời tò mò xoi mói về mình. Tôi lai Belarus.

- Ồ ! - NLinh gật gù. - Vậy chúng tôi không nói chuyện này nữa, phải không Linhxinh?

- À.. ừ ! - Lúc bấy giờ Linhlinhxinh mới hoàn hồn.

- Mình đi thăm trường mới đi ! - NLinh đứng dậy, chìa tay với Shin.

- Khỏi, tôi biết rồi, cảm ơn ! - Shin lắc đầu.

- Ha... hả? Bà mới đến mà? - Linhxinh ngạc nhiên.

- À... ý tôi là... Mình đi nha, tôi còn nhiều điều chưa biết ! Tôi chỉ biết khu vực căn tin này thôi ! - Shin ấp úng.

Dĩ nhiên những hành động mờ ám vừa rồi không qua khỏi mắt Ngọc Linh. Cô cảm thấy có điều gì đó bất thường ở cô bạn mới này.

Ba người đi loanh quanh trong sân trường. Linhxinh nói huyên thuyên trong khi Shin có vẻ như không để tâm lắm. Ngọc Linh thì đi sau cùng theo dõi. Vốn ít nói nên cô cũng chẳng muốn tán dóc này nọ như Linhxinh.
điều cô quan tâm là chuyện kia cơ.

đang nói như loa phát thanh mặc cho sak có quan tâm ko , linhxinh chợt quay ra nhìn NLinh

_linh , bà sao cứ đi côi cút một mình dưới cùng thế ! bà cũng ở trong nhóm tam cô nương đấy !

lúc này NLinh mới chú ý đến linhxinh (chẳng hiểu nên nói là vô tư hay vô tâm đây !)

_ à...ừ bà cứ nói chuyện với sak đi ! tôi có sao đâu !
nói rồi linh cúi đầu đi tiếp

linhxinh thấy hơi hơi lo lo vì bình thường Nlinh dù dịu hiền mấy cũng phải gắt nhẹ với cô vậy mà giờ thì im lặng , buồn như con chuồn chuồn ! thật sự lắm lúc cô bạn NLinh cứ như sinh vật khó hiểu nhất quả đất ấy !

sak cất tiếng phá tan bầu không khí im lặng

_thôi tôi đi một mình tham quan cũng đc !

linhxinh phản ứng ngay

_ ko đc ! đã... ( thường cô hay bí từ trong lúc này còn nhạy hơn )

Nlinh thấy thế ko khỏi bức xúc

_linh này ! bà nhí nhảnh vừa thôi ! ăn ko nên đọi nói ko nên lời !

linh xinh quay ra đính chính ngay

_xin lối sak nha linh nói ko hết câu !

rồi nhanh như chong chóng nó lại quay ra NLinh

_bà phải thông cảm chứ ! có lúc cảm xúc cũng tuôn trào !

_cảm xúc tuôn trào? tôi thì thấy.....

đang nói thì cô dừng lại ,lại im lặng rồi chợt phá lên cười.

linhxinh thì ngạc nhiên hết cỡ vì lần đầu tiên cô trông thấy NLinh cười ( hàng độc luôn ).
ai ngờ con người hiền như cục đất này lại khoe ra nụ cười hiếm hoi đó

linhxinh quay ra nhìn lén sak. ko tin đc .... sak cũng đang cười ! dù sak cố mím môi ko lộ ra là đang cười thì cái mồm đang chuẩn bị toe toét như nở hoa ko qua nổi mắt linh.cô quyết định sẽ thuyết phục bằng đc sak gia nhập. cô ko tin tài như mình ( hơi quá lố tí ) lại ko mở cửa đc trái tim "người trầm lặng " này !
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:46 am

NLinh giờ đã dừng cười , nhìn về phía Linhxinh và sak . cô ko hiểu tại sao Linhxinh đang nhìn chằm chằm mình

_linh này...tô...tôi thấy hình như bà vừa có chuyện vui lắm thì phải !

NLinh nhìn sang sak thấy cô mặt vấn lạnh như băng . mà thôi đối với con người này là một ngoại lệ rồi ! vậy chắc cô đã làm gì đó... ko hay lắm thì phải !

_đâu có ! tôi vẫn bình thường thây !

_ thế à? chắc bà ko nhớ lúc nãy bà đã....

lần này trc câu nói chắc nịch của Linhxinh , linh ko khỏi chột dạ ! hình như vừa mới đây thôi cô đã... cười !

ôi ko phải chứ ! thế còn đâu một NLinh ít nói hiền thục mà mọi người từng biết thay vào đó sẽ là NLinh vời nụ cười khủng bố

NLinh cúi mặt xuống , lấy tay che lấy hai má đang đỏ ửng lên. Linhxinh vốn tính hay quan tâm bạn bè nên hành động này của NLinh khiến linh thấy lo lắng

_ bà ko sao chứ? sao má đỏ lên như quả cà chua thế kia ! hay bà ốm?

NLinh ko trả lời cô đang bận thắc mắc tại sao cô lại làm bạn với con người mà trong trường hợp khẩn thiết lại ko nhạy tí nào !

thấy NLinh ko nói gì ,Linhxinh càng lo hơn

_ bà sao thế? trả lời đi chứ

_ tôi cười trông khủng khiếp thế cơ à?

_ừ đúng... à tôi nhầm ko tệ... rất đẹp là khác?

NLinh hỏi đầy nghi ngờ

_ thật ko?

_ thật mà ! tôi thề có trời đất chứng giám ! phải ko sak?

nãy giờ ko quan tâm đến cuộc nói chuyện của cả hai nên khi đc hỏi đến cô ko khỏi bối rối. nhưng rồi cô trấn tĩnh lại ngay , trả lời thẳng băng

_tôi ko bít !

_ ko bít cũng ko sao ! bà cứ nói ý kiến của mình xem !

sak lập lại

_ tôi nói là tôi ko bít !

rồi tự dưng cô cười rất ranh mãnh,nói tiếp

_à...nhưng mà nều hỏi tôi thì tôi thấy nụ cười của bà Nlinh rất....

kịp hiểu ý sak sắp nói gì ( chắc chắn ko phải điều tốt đẹp gì rồi) ,Linhxinh bịt ngay miệng sak lại

Shin sầm mặt lại, cắn 1 phát vào tay Linhxinh.

- Ối trời ơi ! Shin, bà làm gì thế hả? Bà giết người hả? - Linhxinh giãy nảy, giật bàn tay lại. - Á.... hu hu, đau quá ! Chảy máu rồi này ! Hu hu hu ! - Nhỏ khóc thét.

NLinh vội cầm tay bạn mình xem xét rồi nghiêm mặt :

- Vết thương này... không bình thường ! Shin, bà xem, răng bà làm bằng gì vậy hả?

Vết cắn rất lạ, như 2 lỗ nhỏ đang rỉ máu.

- Bà mở miệng ra tôi xem ! - NLinh banh mồm Shin ra.

- Vẫn bình thường, nhưng mờ.... huhuuhu, đưa tui xuống phòng y tế đi ! Đau kinh khủng ! - Linhlinhxinh vẫn mè nheo.

- Được rồi, được rồi ! Bình tĩnh !

Shin vẫn lạnh băng nhìn theo, ánh mắt đáng sợ, vô cảm. Cuối cùng nhỏ cũng mở miệng:

- Xin lỗi, tôi không cố ý.

Rồi nhỏ quay gót, bước về lớp, 1 mình.

************************************************** ***************
Phòng y tế...

- Cẩn thận với Shin đấy ! Đừng lại gần nó ! Vết cắn này rất lạ ! - Ngọc Linh nghiêm giọng.

- Thế à... Nhưng răng nó có gì đâu, vẫn giống người mà? - Linhxinh vừa mếu vừa cười.

- Cái bà này... vẫn không chừa cái tính hồn nhiên như con điên nữa... - NLinh thở dài.

- He he he...

- Về lớp đi, hết giờ ra chơi rồi ! - NLinh kéo tay nhỏ.

- Ái, ui ! Đau ! Tay kia bà ! - nhỏ nhăn mặt.

************************************************** ***************
Tiết Sinh học...

- Bài trên bảng bà chép đầy đủ ko? - Linhxinh quay sang hỏi NLinh.

- Cũng tạm, cầm lấy !

Bỗng dưng điện phụt tắt. Xung quanh tối om. Ngay cả người bên cạnh cũng không thể nhìn thấy.

- Á á á ! Ghê quá ! Tối quá ! - Linhxinh hét như điên.

Tất cả đều hỗn loạn. Chỉ trừ...

Linhxinh nhìn sang bên trái và tròn mắt. Nhỏ kéo tay NLinh qua xem.

- Nhìn kìa, con Shin... - Nhỏ lắp bắp.

- Trời đất ! Tối như vậy mà nó chép bài hả? - NLinh há hốc mồm.

- Coi mắt nó kìa mày ! - 1 con nhỏ trong lớp kêu.

- Má ơi, đỏ rực ! Ghê quá ! Nó là người hay ma vậy? - Việt vổ nhăn mặt.

Mấy đứa gần con Shin đều ngồi tránh xa nó. Ai ai cụng rên rỉ vì đôi mắt sáng rực màu đỏ kia.

NLinh nghe tim mình đập thình thịch. Nó run rẩy nắm chặt tay Linhxinh.

- Con này... rốt cuộc là ai? - bất giác cả 2 đứa đồng thanh.

Shin vẫn khhông hay biết gì, nó ngạc nhiên vì sao cả lớp nhìn nó như thế, rồi lại phớt lờ chép bài tiếp. Chắc nó nghĩ tụi bạn tò mò về học sinh mới như nó ấy mà !

- A, có điện lại rồi ! - Hường móm lên tiếng.

- Phù ! Lạy trời, sao trong lớp mình có đứa quái thai như con Shin vậy nhỉ? - Trung bẩn co rúm người.

- Bà nhìn mắt nó xem? - Linhxinh thì thầm.

- Màu nâu lại rồi...

- Nó là người hay thú vậy bay? - Việt vổ nheo mắt.

- Hỏi nó chứ hỏi tao làm quái gì? - Trung bẩn nhăn răng.

Shin lừ mắt nhìn chúng nó. Không khí trong lớp lạnh lẽo y như đang xài máy lạnh Panasonic vậy.

- Mấy người nói gì tui đó? - Nó nói nhỏ nhưng đủ để cả lớp nghe thấy.

- Shin... Shin ơi, tan học tui nói bà cái này... - Linhxinh rụt rè.

Shin đưa ánh mắt lạnh băng nhìn Linh. Rồi nó ngồi xuống, bảo :

- OK.
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:47 am

Tan học , trời bắt đầu nhá nhem , mặt trời hôm nay xuống núi đỏ rực như màu của máu ...

- Shin này , bà ... không khoẻ ở chỗ nào à ? - Linh xinh rụt rè hỏi .

- Không ổn ? Tại sao ? - Shin đáp .

- À ... ý tôi là ... - Linh xinh ấp úng không biết nói sao .

- Linh xinh ... máu !

- Hả ? - Linh xinh ngơ ngác .

- Tay bà chảy máu kìa , vết thương lúc nãy bà băng không kĩ à ? Để tôi xem nào ! - Shin tiến lại gần, mắt dán chặt vào chỗ máu đang chảy ở tay Linh xinh .

- À ... tôi ...

Shin nắm lấy tay linh xinh và đưa từ từ lên miệng ...

************************************************** *******

Trong khi đó , tại thư viện trường ...

- Ngọc Linh , bạn tìm sách gì thế ? - Vân Anh hỏi .

- Mình cần tìm lại cuốn sách kì lạ ấy ! - Ngọc vừa nói vừa lục lọi khắp các tủ sách của thư viện , dáng vẻ rất khẩn trương .

- Đó là sách gì vậy ? Nhan đề thế nào ?

- Vampire ! - Ngọc Linh vẫn tiếp tục tìm kiếm .

- HẢ ? Sao ... bạn tìm thứ sách kinh dị đó làm gì ? - Vân Anh lắp bắp .

- Ừm , mình nhớ có lần đã đọc cuốn sách đó ở đây với Linh xinh rồi nhưng lúc ấy mình không quan tâm lắm ! Nội dung cuốn sách đó nói về dòng họ ma cà rồng duy nhất còn sót lại trên trái đất và cách nhận biết một con ma cà rồng . Còn có cả tác hại và cách phòng tránh . Thực sự , mình không tin lắm , nhưng mờ ... - Ngọc Linh dừng lại một lát và thở dài ...

- Bạn ... mà thôi , muộn rồi , mình về trước nha ! Tạm biệt ! - Nói rồi Vân Anh quơ vội chiếc cặp và rời khỏi thư viện .

Còn lại một mình , Ngọc Linh vẫn cần mẫn tìm kiếm cuốn sách bí ẩn . Cô không để ý trời đã ngày một tối hơn và trường học lúc này rất ít học sinh , không biết chừng mọi người đã về hết ...

- Vampire ! Vampire ! Vapire ! Trời ơi ! Mày ở đâu mau hiện ra cho tao nhờ ! - Ngọc Linh vò đầu bực bội sau hơn một tiếng đồng hồ kiếm tìm trong vô vọng .

" Rầm " ... "rầm" ... "cạch"..."cạch"...

Gió đột nhiên thổi mạnh làm những cánh cửa sổ va đập vào nhau . Tiếng gió rít qua khe cửa nghe như tiếng rên khe khẽ của một oan hồn nào đó ...

- Vampire ! A ha ! Đây rồi ! - Ngọc Linh gần như hét lên vì sung sướng khi cầm trên tay cuốn sách với tựa đề " Vampire" .

" hú hú hú ... ú " ..."rầm" ...

Cửa thư viện đóng sầm lại . Lúc này , Ngọc Linh mới giật mình quay lại ...

Bóng tối bao trùm lên thư viện . Những cánh cửa sổ va đập vào nhau không ngớt . Sao hôm nay gió lại nổi lên dữ dội như vậy nhỉ ? Ngọc Linh choáng váng , cô thấy mệt mỏi và sợ ...

" vèo "... "vèo" ...

Có một bóng đen vụt qua cửa sổ ...

Ngọc Linh lao vội đến cài chặt cửa sổ và cửa chính của thư viện lại . Mồ hôi cô toát ra như tắm . Tay vẫn cầm cuốn sách "Vampire" , Ngọc Linh bật điện sáng choang cả phòng . Hít một hơi thật sâu , Linh từ từ ngồi xuống ghế và bắt đầu lật mở ... "Vampire"...

" Truyền thuyết kể lại rằng :

Cách đây rất lâu , trời đất có hai thế lực đối nghịch nhau , tìm kiếm , ăn thịt và giết hại lẫn nhau ...

Nước mắt ...

Máu ...

Sự thù hận ...

Đó là CON NGƯỜI và VAMPIRE ...

Ban đầu , Vampire và con người ở hai thái cực khác nhau , không liên quan và có sự phân bố lãnh thổ riêng biệt ...

Vampire xây dựng được cả một thế lực hùng hậu , có vương quốc riêng , có vua , hoàng hậu , hoàng tử và cả công chúa ...

Vampire thèm khát máu và máu cũng là thức ăn ưa thích của vampire . Đôi mắt đỏ sọng như màu của máu , hai chiếc răng nanh dài và sắc nhọn chìa ra khỏi hàm và cả đôi cánh dơi có thể tái sinh ... Vương quốc vampire tràn ngập mùi máu tanh ...

Nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó . Khi lượng máu không đủ phục vụ cho cả một vương quốc đông đảo khát máu ...

Đói ...

Sự thèm khát ...

Thần dân của vương quốc vampire quay ra cắn xé lẫn nhau . Sự khủng hoảng "thức ăn" ( máu ) làm cho vương quốc trở nên hỗn loạn , số lượng vampire chết đi ngày một nhiều . Từ một vương quốc đông đảo hàng triệu vampire , giờ đây chỉ còn sót lại "một bộ tộc" hơn trăm ma cà rồng ...

Trước tình hình đó , tể tướng Izumin - một vị tể tướng tài ba và tham vọng bậc nhất các triều đại vampire đã đề nghị tất cả hãy sang lãnh thổ của loài người để tìm máu và sự sống ...

...

Và thế là cuộc chiến tranh khốc liệt diễn ra ...

Vampire hoành hành và làm chết không ít sinh linh vô tội . Đi đến đâu người ta cũng thấy những bộ xương khô , thây người chồng chất và cả máu ...

Thượng đế nhân từ không nỡ thấy cảnh tượng ấy nên đã ra tay cứu giúp con người . Ngài đã ban cho con người một thanh kiếm có thể giết hàng chục con ma cà rồng một lúc và một sợi dây chuyền pha lê màu đỏ . Đau khổ thay , viên pha lê ấy chính là con mắt phải của quốc vương Vampire ...

Vua , hoàng hậu và hoàng tử vampire đều chết sau cuộc chiến khốc liệt ấy . Những con ma cà rồng khác vội trốn khỏi thế giới loài người ...
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:47 am

Những con ma cà rồng khác vội trốn khỏi thế giới loài người, cùng với... công chúa duy nhất còn sót lại của dòng tộc.

NLinh đóng sách lại. Cô bắt đầu nghi ngờ về thân thế của Shin.

Bỗng những bóng đèn điện chớp lia lịa, rồi đầu bóng xẹt ra tia lửa và tắt phục dần dần. NLinh cảm thấy như có gì lành lạnh lùa vào cửa sổ và bay xung quanh cô, nhanh như chớp. Cô sợ hãi, đứng im như tượng. Cái bóng đó bay chậm dần, phả hơi buốt lạnh vào cổ, vào mặt cô. Rồi nó đứng im trước mặt cô, dần dần hình thành 1 con...

Vampire.

Cô lùi lại, mặt cắt không còn hột máu. Đôi cánh đen ngòm của hắn nhỏ máu, chảy thành dòng uốn quanh những đường gân kia. Da hắn trắng bệch, mắt không tròng rỉ máu, lè lưỡi như đang thèm khát con mồi. Răng nanh dài, sắc nhọn như lưỡi dao. Đứng như thế 1 hồi, hắn trở lại hình dáng con người, tiến lại chỗ cô.

- Mi... muốn biết vampire?

- Ngươi hỏi ta làm gì?

- Bản lĩnh lắm, hahahaha ! - Hắn cười ha hả.

- Ta muốn biết về thân thế của Shining Sakhalin. - Cô nói luôn.- Cô ta có thể là đồng loại của mi.

- Đồng loại? Ồ không ! Cô ta mà đồng loại à? - Hắn nhếch mép.

- Vậy thì...

- MI MÀ CÒN DÁM TÒ MÒ VỀ CÔ TA, CHÚNG TA SẼ GIẾT MI ! - Hắn kê mặt lại gần, giở bộ mặt thật của vampire ra hăm dọa.

NLinh hốt hoảng lùi lại.

- Dẹp cái bộ mặt đó đi !

- Ta không nói nhiều nữa ! Nhớ kỹ những lời của ta ! - Hắn trở lại với hình dáng khủng khiếp khi nãy và bay mất.

Cô ngồi bệt xuống đất, tay đặt lên tim, lẩm bẩm :

- Shining, cô là ai?

Cánh cửa bật mở. Linhxinh và Shin đi vào.

- Ngọc Linh, bà làm gì trong này vậy? Người ta về hết rồi ! - Linhxinh lay lay NLinh.

- Tụi tôi tìm bà khắp nơi rồi đó ! - Shin tiếp lời.

- Mặt bà sao vậy NLinh? Mới ói hả? - Linhxinh áp tay vào mặt NLinh đang tái xanh.

- Con này lúc nào cũng nói xui ! - Lúc bấy giờ NLinh mới hoàn hồn, phẩy tay - mình đi về.

Shin quay qua, thấy cuốn sách nào đó để bên cạnh Ngọc Linh. Cô định với lấy thì bị Ngọc Linh chặn lại.

- Bà không nên xem. - Ngọc Linh bảo.

- Mắc mớ gì ! Đưa đây ! - Shin giật khỏi tay NL.

Vampire.

- Vampire à, hay quá ! Cho tui mượn nghen ! - Shin háo hức.

- Đừng giả vờ nữa, Shin ! Cô là ai??? - Ngọc Linh nói như hét.

- Hả? - Shin chớp chớp mắt, đưa tay sờ trán Ngọc Linh - Bà sao vậy Linh?
NLinh lập tức gạt ngay bàn tay của sak ra

_chẳng sao cả ! cô đừng tìm cách lảng tránh !

Linhxinh nãy giờ đứng coi mọi việc , thấy càng ngày đôi bên càng gay gắt liền lên tiếng

_hai bà làm sao vậy? này linh sao bà lại gắt lên với sak thế?

NLinh quay ra nhìn Linhxinh với đôi mắt hình viên đạn.

_ko liên quan bà đâu ! rồi tôi có sẽ nói cho bà nghe sau

_ơ! bà sao thế ! tự dưng lại...

NLinh ko trả lời Linhxinh , cô quay ra nhìn sak

_nào nói đi chứ ! từ lúc cô cắn vào tay Linh tôi đã nghi ngờ rồi ! có phải cô kêu đồng bọn đến xử tôi ko? hắn là ai? nói mau !

trc thái độ ngày càng quá quắt của NLinh , sak ko còn nhịn nổi nữa , cô gắt lên

_tôi đã nói là tôi ko biết gì hết ! đồng bọn nào ở đây ! tôi ko biết !

lúc này ánh mắt NLinh càng sắc lạnh hơn

_cô còn chối sao ! chính lúc nãy hắn còn..

_ chuyện này tôi ko biết gì hết
sak tiếp tục gắt lên

Linhxinh thấy sự việc ngày càng tệ hơn , ko mún sak bị hiểu lầm cũng ko mún con bạn thân tiếp tục tra vấn nữa. nếu cô ko nhanh lên có thể nhóm tam cô nương sẽ tan vỡ !

_NLinh bà làm gì thế? sao cứ tra vấn sak mái thế ! có hiểu lầm gì từ từ giải quyết !

con bạn vẫn ngây thơ thế thật khiến NLinh bực mình

_tính bà ngây thơ lắm chuyện này bà ko hiểu đâu !

_ tôi ko hiểu cũng chẳng sao nhưng tôi ko muốn bà gắt lên với sak như thế !

_giờ bà theo cô ta ,định phản bạn à? lại còn nói đỡ cho cô ta nứa chứ !

Linhxinh nói thẳng thừng

_tôi chẳng bao biện cho ai hết ! thấy điều đúng thì tôi làm thôi !

NLinh hừ một tiếng ,cô nói trong giận dữ

_ tôi chẳng thèm tốn hơi nói với bà nữa !

nói rồi NLinh lạnh lùng bước ra cửa ,cô còn kịp quay đầu nói

_mà tôi nhắc bà lên cẩn thận với cô ta thì hơn ! tạm biệt

Linhxinh ko đuổi theo vì cô nghĩ trc đây mấy lần NLinh cũng vậy. cứ để nó một mình rồi nó cũng nguôi thôi ! Linhxinh cứ hồn nhiên nghĩ thế mà cô chưa để ý thấy rằng sự việc ko đơn giản như vậy !

cô quay sang sak

_ ko sao chứ sak ! xin lỗi ! bỏ qua cho linh đi ! thỉnh thoảng bà ấy vấn thế ấy mà !

_ vậy bà tin tôi hay tin bà ấy?

Linhxinh ngập ngừng

_ thật ra thì tôi... tôi chưa rõ lắm nên chưa thể nói gì đc !

sak nhìn chăm chăm vào Linhxinh mong cô nói một lời rằng cô tin mình nhưng...thực tế ko như mong đợi !

_hiểu rồi ! tôi cứ nghĩ chúng ta có thể là bạn nhưng tôi nhầm rồi !

sak nói xong bước ra cửa chạy rất nhanh khiến Linhxinh ko kịp kéo lại. cô cảm thấy ghê sợ bản thân khi thấy cơ thể mình trào lên cảm giác khát máu... một cảm giác khác thường ,đầu cô chứa đầy ý nghĩ trả thù. cô rùng mình lo sợ khi sắp tới có lẽ cô sẽ lại trở về những ngày trc đây - những ngày chỉ có một mình , cô đơn, lẻ loi trong bóng tối....
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:49 am

" Hiện nay trên thế giới vẫn còn xót lại một bộ tộc ma cà rồng duy nhất . Những con ma cà rồng này chưa một lần xuất hiện kể từ cuộc đại chiến năm đó . Chỉ biết rằng , thủ lĩnh ma cà rồng chính là vị tể tướng tham vọng Izumin . Và điều đáng tiếc nhất là công chúa ma cà rồng đã bị thất lạc ... Tên vị công chúa đó là ... "

- Hi hi ... he ... he... ha... ha...he... he...

Có tiếng rên khe khẽ ở bên ngoài . NGọc Linh vội vàng gập cuốn sách lại và nhét dưới gối . Cô ngó ra ngoài cửa sổ . Bầu trời xuất hiện những đốm đen kì lạ . Trông như một đàn dơi đang bay vậy . Ngọc Linh kéo rèm cửa lại ...

- Ê ... ê... " bộp" ...

Có bàn tay đập vào vai cô . NGọc Linh giật mình quay lại nhưng chẳng thấy ai . Cô bắt đầu tỏ ra hoang mang :

- Ai đó ! Ra mặt đi , đồ hèn !

" Vù ... vù ... "

Một cơn gió rất mạnh thổi vào trong nhà hất mạnh Linh đập người vào tường ... " Bộp" ...

Lại một bàn tay đập vào vai cô . Thật vô lí !

- Rốt cuộc người là ai ? Ra mặt đi , tại sao lại phải lén lút làm như vậy ? - Ngọc Linh hét lên .

Không gian vẫn yên lặng mặc dù gió bên ngoài ào ạt thổi mỗi lúc một lớn .Ngọc Linh ngồi thụp xuống ...

5' ... 10'... trôi qua ...

Linh trấn tĩnh trở lại , cô bật ti vi lên xem cho đỡ sợ , nhưng ... ông trời thật không chiều lòng người ...

Màn hình ti vi hiện ra hình ảnh một con ma cà rồng với hai chiếc răng nanh nhọn hoắt , máu từ miệng nó chảy ra dòng dòng ...

- Á Á Á Á Á Á Á Á Á ... hu hu ...

Linh hét lên và bật khóc . Dù cô không phải người yếu bóng vía nhưng sự khủng hoảng này đối với cô thật quá sức chịu đựng ...

- Rõ chưa ... cô gái thông minh ! Đừng dại dột điều tra về chúng ta nữa , còn cuốn sách đó , hãy mau giao nộp ra đây !

Không thấy người , nhưng tiếng nói đó cứ văng vẳng vang lên ...

- KHÔNG ! CÚT ĐI ! - Linh hoảng loạn , cô túm lấy chồng sách trên bàn và phi khắp phòng .

- Ta đã cảnh cáo cô rồi đó , nếu cô không muốn gặp nguy hiểm thì tốt nhất nên dừng lại ngay đi ! Tối mai ta sẽ quay lại lấy quyển sách ! Ha ha ha ha ha ha ...

Gió đã ngừng thổi , bầu trời dường như đã thanh bình trở lại nhưng Linh thì vẫn trong tình trạng khủng hoảng . Cô nhìn quanh phòng và bất giác nhìn thấy mình trong gương . Linh không thể thốt lên lời nào khi phát hiện hai dấu tay đẫm máu trên vai áo ...

************************************************** ***************
Sáng hôm sau ...

- Linh , Linh ơi ! Bà làm sao thế ? - Linh xinh lay người Ngọc Linh .

- À , không sao cả ! - Ngọc Linh thở dài .

- Ngọc Linh , tôi ... muốn nói chuyện với cậu ! - Shin nói .

NLinh nhìn Shin bằng đôi mắt sắc lạnh vẻ nghi ngại , cô đáp :

- Được thôi , nếu cô muốn thế !

Cả hai ra sân sau của trường .

- Cô muốn nói gì ? Không phải là muốn hút máu của tôi đấy chứ , công chúa ma cà rồng ? - Ngọc Linh nhếch mép cười .

- Tại sao cậu biết tớ là ma cà rồng ? Dựa vào đâu mà cậu nói thế ?

- Ủa ? Không phải sao ? Ra là vậy ! vậy thôi , sorry ! Bye ! - Ngọc Linh lạnh lùng quay đi . Dường như cô không muốn ở với kẻ mà cô cho là khát máu này thêm một giây phút nào nữa .

- Ngọc Linh ! - Shin nắm lấy tay cô và kéo giật lại .

... Máu...

- Á Á Á Á Á ...

- Sao vậy Ngọc Linh? Tại sao cậu lại đối xử như thế với tớ? Chỉ vì tớ là ma cà rồng sao? Chỉ vì tớ là kẻ thù của loài người? - Shin vừa nói vừa khóc. - Tớ chưa bao giờ hút máu, chưa bao giờ giết hại ai... Chỉ vì cái thân thế Vampire khốn kiếp này phải không? Nếu thế tớ sẽ chết cho xem.

Shining chạy về phía nhà bếp của trường gần đấy. Cô lục tìm con dao.

- Shin, không ! - Linh hốt hoảng chạy theo.

- Vĩnh biệt ! - Nói rồi cô đưa con dao lên cổ, lia 1 đường. Nếu không có Linh can ngăn có lẽ cô đã chết !

- Xin lỗi, Shin ! Xin lỗi ! Tôi chỉ là quá hoảng loạn thôi ! Xin lỗi Shin ! Bỏ con dao xuống đi ! Nghe tớ nói !

Shin dừng tay lại, tay run run, mở to mắt nhìn Linh.

- Tôi... tôi bị những tên khác ám, nên... mới mất bình tĩnh như thế ! - Linh cầm chặt tay Shin, không cho cô cử động vì sợ cô sẽ tự sát lần nữa.

- Còn có những người khác sao? - Shin trố mắt. - Những người đồng loại với tớ sao? Linh, cậu không đùa đấy chứ?

- Cậu không biết à? Chúng là đồng loại với cậu mà !

- Tớ cứ tưởng... chỉ có mình tớ đáng kinh tởm thế thôi chứ? - Shin nghiêng đầu, mắt nhìn xuống đất.

- Đừng nói vậy ! Cậu xem cuốn sách Vampire này đi ! Hãy giữ nó, đừng để chúng lấy ! Bằng mọi giá ! Trong đây có ghi về dòng tộc Vampire, về cả cậu đấy !

- Tớ? Tớ được đưa vào sách ư? Chà chà... - Shin vừa nói vừa lật sách ra.

- Mấy cậu... làm gì vậy? - Linhxinh đứng trước cửa bếp, nói vọng vào làm cả 2 giật mình.
- Linhxinh, cậu làm gì ở đây?

- Tôi nghe hết cả rồi ! - Linhxinh sầm mặt lại - Các cậu giấu tôi! Tại sao không cho tôi biết? Shin! Linh ! Giải thích đi ! Bạn bè thế phải không? Tại sao?

- Linhxinh, xin lỗi, tôi cũng định nói với cậu, nhưng mọi việc diễn biến quá nhanh ! Xin lỗi ! - Ngọc Linh rối rít chạy đến lau nước mắt cho bạn.

Sau khi Linhxinh nín, Shin bước đến từ từ, mặt cúi xuống :

- Linhxinh này, cậu biết tớ là ai rồi phải không? - Cô ngước lên vẻ mặt hi vọng - Cậu có xua đuổi tớ không?

- Ơ... không ! Shin, máu ! - Linhxinh chỉ vào cổ cô.

- Không sao đâu ! - Cô gạt tay ra.

- Nhưng phải băng lại chứ ! - Ngọc Linh nói.

- Xuống phòng y tế đi ! - Linhxinh nắm tay Shin lôi đi.
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:50 am

Phòng y tế...

Cô y tá hốt hoảng :

- Trời đất ! Bị gì mà như vậy hả con?

- Dạ, bạn ấy... ưm... bị cành cây sượt qua. - Ngọc Linh nói thay.

- Gì mà ghê quá vậy con, chà... - Cô y tá nâng cằm Shin lên - Phải sát trùng rồi !

- Sát trùng? Là sao vậy cô? - Shin hỏi.

- Trời ! Không biết hả? - Ba người đồng thanh.

- Ơ...

- Thôi ! Nhịn đau chút nhé ! - Rồi cô y tá bôi cồn vào cổ Shin.

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ! RÁT QUÁ ! AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA ! BUÔNG RA ! BUÔNG TA RA ! ÁAAAAAAAAAAA !

Shin hét lên, tay chân quơ loạn xạ. Nếu bị trầy ở tay hoặc chân thì cỏn đỡ, bôi vào ít cảm giác. Còn đây là... cổ ! Cảm giác đau buốt đến tận xương tuỷ khiến Shin khó chịu khủng khiếp ! Mắt cô đỏ ngầu, long sòng sọc.

- Bình tĩnh Shin ! - Ngọc linh thì thầm vào tai cô - Đừng để cô ấy thấy cậu biến dạng ! Nhịn đau chút thôi, làm ơn đi !

- Yên nào con gái ! - Cô y tá băng cổ Shin lại.
sak đau , càng cố giấy giụa , lúc nãy còn đỡ nhưng giờ ko chịu nổi nữa mắt cô đỏ như màu máu , chực cắn cô y tá.

băng sắp xong , thấy cổ sak nóng như lửa đốt , cô nhìn lên mặt sak. may sao , Linhxinh lấy tay che mắt sak lại ngay

cô y tá thấy lạ liền hỏi

_sao thế? sao phải che mắt bạn thế con?

Linhxinh ấp úng

_ ko...con chỉ

thấy ko ổn NLinh đỡ lời

_là bạn ấy ko muốn sak nhìn thấy máu mà cô ! bạn sak sợ máu lắm ạ

NLinh nín thở đến nghẹn cả tim chỉ sợ cô y tá ko tin điều nó nói. may sao cô y tá tin điều nó nói dù cho cách giải thích của nó chẳng ăn nhập mấy. cô thở phào nhẹ nhõm

_xong rồi đấy ! lần sau cẩn thận nghe con !

Linhxinh cùng NLinh đồng thanh ( cả hai đều ko mún sak nói gì trong lúc này )

_vâng !tụi con cảm ơn cô !

Linhxinh ra hiệu cho NLinh nên đưa sak đi ngay tránh để lâu dễ lộ

_tụi con chào cô ! tụi con đi đây !

ra đến cửa cô y tá còn gọi giật lại khiến Linhxinh và NLinh hoảng hồn

_nhớ mai đến đây cô thay băng cho !

Linhxinh dạ ran một cái rồi kéo thẳng sak ra chỗ bồn cây

_ko sao chứ ! lần sau đừng dại thế ! khiếp bà làm tôi đứng cả tim !

sak cúi xuống

_ cảm ơn hai bà ! ko có hai bà thì tôi...

NLinh xua tay

_ ko ơn huệ gì ! đằng nào tôi cũng còn nợ bà xin lỗi ! mà đây là lần đầu tiên tôi nói dối đấy

Linhxinh thì có vẻ suy nghĩ rất lung

_thôi ko nói chuyện này nữa ! cho qua hết đi ! tôi cảm thấy giờ mọi việc ko đơn giản nữa rùi !

cả ba nhìn nhau ko nói gì bởi họ đều hiểu những ngày sóng gió sắp tới ! cái kim trong bọc cũng có ngày lòi ra ! sao giấu mãi đc !

đêm đã khuya , gió rít lên từng hồi bên cửa sổ , dưới ngọn đèn leo lét , sak chưa ngủ mà ngồi cầm quyển sách nghĩ miên man

bỗng ko gian tối sầm lại , ngọn đèn phụt tắt , dưới mắt sak mọi thứ như nhoà đi. có tiếng lướt nhẹ như gió khiến sak giật mình quay lại

_ chào chủ nhân ! lâu mới gặp !

sak nhìn thật kĩ người đàn ông. trông ông ta rất bình thường duy chỉ có điều hàm răng bạnh ra , máu từ răng chảy tong tóc xuống nền nhà , từng chiếc răng sắc nhọn như chực nuốt chửng sak

sak lắp bắp

_ông... ông là ai?

_tôi là ai chủ nhân ko cần biết ! tôi đến đây vì quyển sách chủ nhân đang cầm trên tay !

sak giữ chặt quyển sách

_ko... tôi ko đưa cho ông đâu ! quyển sách này chứa thân thế của tôi phải ko?

người đàn ông cười lớn rồi đáp

_hoá ra chủ nhân đã biết rồi ! chủ nhân ko cần biết đến nó ! ko ngờ con nhóc đó lại đưa quyển sách cho người .... tội nó xử sau giờ xin chủ nhân đưa nó cho tôi !

_ ko ! ko đời nào !

_ vậy xin thất lễ !

hắn giật quyển sách nhưng sak đã giữ chặt nó trong lòng khiến hắn ko tài nào lấy nổi

tay vẫn giữ quyển sách , mồm sak kêu thất thanh

_ ko ! ko ! ko.... ai cứu với ... !

một ánh sáng xanh loé lên , sak ngất đi khi tỉnh lại cô thấy mình nằm trên sàn nhà , tay vẫn ôm chặt quyển sách. hắn đã biến mất ko còn đấu vết. sak chợt thấy đâu đầu kinh khủng cứ như mọi chuyện vừa xảy ra chỉ như một giấc mơ.


giờ ra chơi , Linhxinh ghé sát mặt sak hỏi

_ bà ko sao chứ? sao tôi gọi mãi mà bà ko thưa thế?

_ko ! tôi có sao đâu !
sak ngồi thẳng dậy

NLinh quay xuống hỏi

_ ko sao thật chứ? tói qua ko xảy ra chuyện gì sao?

sak xoá tan nghi ngờ của cả hai bằng một nụ cười nhưng trông rất mệt mỏi

_tôi có sao đâu ! đừng lo


hết giờ , sak bước rất nhanh ra khỏi lớp khiến Linhxinh và NLinh quýnh quáng ko theo kip. đang mải suy nghĩ về sự việc kì lạ hôm qua. chợt có một chiếc xe đậu ngay trc mặt cô , có tiếng nói vọng từ trong xe ra

_ chào chủ nhân ! lại gặp lại rồi ! mong chủ nhân đi theo tôi một tí !

sak tái mặt , chạy thẳng một mặt nhưng cuối cùng cô vẫn bị bắt lại bởi hai gã đàn ông hết sức lực lưỡng rồi bọn chúng đưa cô ngay lên xe , cô chỉ còn kịp kêu lên mấy tiếng

_ ngọc linh ơi ! linhxinh ơi ! cứu.....

chiếc xe chuyển bánh cùng tiếng kêu cứu của cô tan vào trong gió

trong lớp , NLinh đang giục Linhxinh rối rít

_ nhanh lên nào bà ! tôi linh cảm thấy có chuyện ko ổn !

Linhxinh vơ vội sách vở rồi cùng NLinh chạy nhanh ra ngoài. hai cái bóng nhanh thoăn thoắt chạy ra cổng trường.

Linhxinh ngơ ngác

_có thấy bà ấy đâu ! chắc bà ấy về rồi !

NLinh đang thở phào thì cô chợt nhìn thấy cặp của sak. cô gọi Linhxinh

_Linh bà lại đây xem này ! đây chẳng phải cặp bà ấy sao

Linhxinh cầm nó lên

_đúng! đúng rồi ! vậy bà ấy đâu?

NLinh và Linhxinh nhìn nhau. thế là chuyện cả hai lo sợ đã xảy ra rồi...
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:52 am

- Chắc chắn Shin đã gặp nạn ! Phải tìm kiếm thế nào đây? - NLinh cuống quýt.

- Ở đây có vũng nước này, có dấu bánh xe đi ra nè Linh ! - Linhxinh chỉ tay xuống mặt đường.

- Lần theo dấu bánh xe xem !

Họ đi theo dấu bánh xe kia. Nhưng rồi nước cũng phải khô ! Con đường do bánh xe vạch ra nhạt dần rồi mất hẳn.

- Giờ làm sao đây? - Linhxinh hỏi, vẻ mặt lo lắng.

- Có cách rồi ! Chắc chắn bụi đường phải bị thổi ra hai bên, như con thuyền lướt sóng ấy ! Nếu vậy, ta có thể dễ dàng tiếp tục tìm kiếm ! Bà có mang theo kính lúp không?

- Tất nhiên rồi, dân sinh vật mà lị ! - Linhxinh móc kính lúp từ trong cặp ra.

- Bà quả là thần may mắn ! - NL cười rồi kê kính lúp xuống mặt đường, lần theo dấu vết.

Cứ như thế, khoảng 20' sau họ đến 1 căn nhà bỏ hoang.

************************************************** ************
- Mấy người làm gì vậy? Thả ra ! - Shin vùng vẫy.

Chúng lôi Shin vào trong góc. Tên vampire hôm qua quỳ xuống và nói :

- Ta xin mạn phép chất vấn chủ nhân.

- Ngươi không có quyền ! - Shin la lên.

- Chủ nhân đẹp thật... Chà, kính không số à? Chủ nhân đeo cái thứ này làm gì? - Hắn vuốt má Shin rồi tháo cặp mắt kính ra.

Cô gạt tay hắn đi :

- Bỏ tay ta ra, đồ dơ bẩn !

Bốp ! Hắn tát 1 cú trời giáng vào mặt cô.

- XIN LỖI, CHỦ NHÂN... Nhưng ngài không nên nói ta như thế... - Hắn cười khẩy. - Izumin ta đây có thể giết chủ nhân đấy, dù ngài có là ai đi nữa. Cuốn Vampire đâu?

- Hỏi ta làm gì? Ta đốt nó rồi ! - Shin gằn giọng.

- Nói dối ! - Hắn quát.

Rồi hắn gọi những tên đồng loại đến tra tấn cô. Hắn cột cô vào tường bằng xích sắt, quất roi vào người cô.

Chát ! Chát !

Shin không kêu 1 tiếng nào. Cô lặng lẽ chịu đựng. Dường như bài học "bôi cồn" vừa rồi đã giúp cô ít nhiều.

- Nói mau ! Cuốn Vampire đâu? - Hắn tiếp tục tra vấn.

Shin vẫn không trả lời.

Hắn gọi tay sai đến. Chúng tháo xích, đè ngửa cô xuống và bắt đầu...lột (!><). Cô giãy giụa la hét.

RẦM ! - Cánh cửa đổ nát. Chúng biến đi ngay tức khắc.

Ngọc Linh, Linhxinh và 1 số cảnh sát chạy lại đỡ cô.

- 2 bà... đến rồi ư? -Cô mỉm cười yếu ớt rồi gục xuống.

- Trời ơi, Shin !
Linhxinh cuống quýt

_shin ơi , tỉnh lại đi ! tỉnh lại đi !

NLinh can ngăn

_ bà đừng lay bà ấy thế ! bà ấy ko sao chỉ ngất đi thôi !

Linhxinh lúc này mới bình tâm lại

_liệu bà ấy có chết ko

_phủi phui cái mồm nhà bà ! đừng có rủa thế !

thấy Linhxinh còn ngần ngừ , NLinh giục

_mau đưa bà ấy đi còn trị vết thương chứ !

_à ! đúng rồi ! việc đó giờ quan trọng nhất !

nói rồi cô cùng NLinh đỡ sak dậy

trên đường

_ mà này bà linh ! ta hình như còn quên một chuyện quan trọng !

_chuyện gì cơ?

_thì chúng ta đâu bít nhà bà ấy đâu !

Linhxinh đột ngột dừng lại suy nghĩ

_ừ đúng ! hay ta giở thử cặp sách bà ấy ra xem có gì ko?

rồi hai đứa hí hoáy mở cặp , lục tìm nhưng rốt cuộc

_chán quá ! chẳng thấy gì cả !

_tôi cũng thế ! vậy giờ tính sao đây?

Linhxinh dưa ra đề nghị

_hay đưa bà ấy về nhà chúng ta !

NLinh gật gù

_ ý kiến đc đấy ! nhưng nhà tôi thì ko đc rùi vì mama lúc nào chả ở nhà . chúng ta về mà còn dẫn theo bà ấy thế này mẹ tôi ko hỏi mới lạ đấy ! chỉ còn nhà bà thui?

_ đc thôi ! nhà tôi thì vô tư , papa mama đi vắng hết rồi

_ vậy giờ thẳng tiến thôi !

hai người lại đi tiếp. một lúc Linhxinh lại nói

_ khiếp ! trông thế này mà bà ấy nặng gớm !

_tôi cũng thấy thế nhưng ko sao đi thêm tí nữa thôi là đến nhà bà rùi !

tại nhà Linhxinh

_ trời ơi chúa ơi ! bà băng con người ta như xác ướp ấy !
Linhxinh hét lên sau khi nhìn thấy thành quả của NLinh

bị chê , NLinh rất bực

_ giỏi thì bà làm đi ! hứ !

Linhxinh dỗ ngọt ngay

_thui mà ! em bít chị Linh siêu lém mà ! ơ kìa... đừng trừng mắt lên nhìn em thế ! băng típ đi !

NLinh quay vao trong phì cười. con bé Linhxinh này vẫn thế thật chẳng thay đổi gì

một lát sau , sak tỉnh lại , mở hé đôi mắt nhìn . cô thấy mình đang nằm trên giường và ở trong một căn nhà lạ hoắc. cô thầm nghĩ " quái lạ ! sao mình lại ở đây nhỉ ! ". cô giật mình , lật tung chăn ra thì thấy NLinh và Linhxinh đang nằm ngủ ngon lành

_ra là mình đc hai bà này cứu ! chắc đây là nhà của một trong hai bà ấy đây ! trông hai bà ấy ngủ ngon thế !
cô nói nhỏ

sak nhẹ nhàng đi xuống giường cố ko gây ra tiếng động tránh làm ảnh hưởng giấc ngủ nghìn vàng của cả hai nhưng " rắc " tiếng động làm Linhxinh và NLinh tỉnh giấc

thấy sak , Linhxinh reo lên

_ bà tỉnh rồi à? hay quá ! tôi tưởng bà ngủ ngàn thu rồi kia !

NLinh quay ra lườm xéo Linhxinh khiến Linhxinh co vòi lại rùi từ tốn nói

_ bà ko sao là tốt rồi ! bà cò thấy đau ko?

cảm động trc lời nói quan tâm , sak hết quay sang nhìn Linhxinh lại quay nhìn NLinh

_ cám ơn hai bà nhìu lắm ! ko có hai bà thì tôi toi rồi ! giờ tôi về đây ko phiền hai bà nữa

sak ra đến cửa thì Linhxinh gọi

_ đừng vội thế ! cho chúng tôi đi với !

sak ngạc nhiên định từ chối thì Linhxinh đã kéo cô khiến cô ko có cơ hội

_ này hai bà ! tôi thấy.. thấy ko cần thiết phải thế này đâu

Linhxinh nghiêm mặt

_ sao lại ko cần ! chúng tôi có việc quan trong mà !

sak ko nói gì bởi giờ cô cũng chẳng bít nên nói gì nữa.

cả ba hăm hở tiến đến nhà sak

cả ba dưngf lại trc một căn nhà rất đẹp , Linhxinh và NLinh đều rất hí hửng nhưng đến khi vào thì họ hoàn toàn vỡ mộng. bên trong căn nhà không khí hết sức nặng nề. có cái gì đó rất u ám, rất nguy hiểm bao trùm lấy họ

Linhxinh cầm quyển sách trên tay hắng giọng

_ e hèm.... hôm nay chúng ta sẽ làm một việc rất trọng đại -đó là huỷ quyển sách này !

sak lộ vẻ lo lắng

_ tôi thấy ko... cần đâu !

NLinh gạt ngay

_ ko cần là thế nào? nó rất cần đấy dù cho nó có chứa thân thế của bà đi nữa thì vẫn phải đốt !


_ sao phải đốt?

_ hơ ..vậy bà ko thấy từ nó mà sinh ra mọi chuyện sao?
cả hai đồng thanh

Linhxinh đợi NLinh đốt lửa rồi thả quyển sách vào. chợt quyển sách văng ra khỏi đống lửa. có tiếng nói vang lên

_hahaaaaa ! các ngươi đừnh hòng đót đc nó ! ta sẽ khoá nó lại ! từ nay ta sẽ ko truy tìm nó nữa và các ngươi cũng đừng hòng mở đc nó nữa ! bí mạt sẽ mãi đc chôn giấu haaaaaaaaaaaa....

Linhxinh và sak chưa kịp hoàn hồn thì NLinh hét lên

_các bà lại xem này ! quyển sách ko mở đc nữa rồi !....
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:53 am

- Izumin ! Ngươi quá đáng lắm ! - Shin hét to.

Tiếng nói trong lò sưởi vẫn vang lên :

- Chủ nhân không làm gì được ta đâu ! Vì ta mới là người THỐNG TRỊ thế giới Vampire ! Ha ha ha ha ha ha !

- Làm thế nào bây giờ? - Shin quay qua 2 bạn.

- Chém nát cuốn sách này đi ! - Ngọc Linh nêu ý kiến.

- Phải đấy ! - Linhxinh gật gù.

- Okie ! - Shin cầm quyển sách đi vào nhà kho. 2 con Linh theo sau.

Nhà kho đầy bụi bặm và mạng nhện, nhưng không có mùi hôi thối. Thật kỳ lạ là từ nãy đến giờ ánh sáng trong căn nhà toàn là màu đỏ, tím, xanh dương... đến rợn người. Tại sao Shin có thể sống ở đây nhỉ?

Cả ba người đến 1 góc trong căn nhà. Đó là 1 chiếc tủ kính chứa đầy vũ khí. Hình như chỉ riêng chiếc tủ này được lau dọn sạch sẽ. Không hiểu nổi tại sao. Shin mở cửa tủ và lấy ra 1 thanh kiếm.

- Shin này, nhà này của ai vậy? - Linhxinh rụt rè hỏi.

- Của cha mẹ nuôi tôi. Họ mất cách đây 1 năm. - Shin vừa nói vừa rút kiếm. - Các bà tránh ra !

Cô chém thật mạnh vào cuốn sách làm nó đứt đôi, rồi cứ thế mà đứt thành 4, 8... Mỗi lần chém lại nghe thấy tiếng la, hét, rên rỉ của hàng trăm người từ đâu vọng lại. 2 con Linh sợ hãi co rúm người còn Shin vẫn tỉnh bơ. Cuối cùng, cuốn sách tan nát. Hàng nghìn những hồn ma từ ngôi nhà bay tứ tung, mất hút. Không gian bớt nặng nề, sáng sủa trở lại. Linh xinh hoàn hồn, lắp bắp :

- Shin... này ! Sao bà... không có vẻ gì là sợ vậy?

- Tôi quen rồi.

- Những hồn ma này từ đâu ra? - NLinh hỏi.

- Tôi không biết. Từ khi bố mẹ tôi mất, chúng cứ dồn về đây làm tổ.

- Vậy bố mẹ bà là ai? - Linhxinh nghiêng đầu.


- Pháp sư.
- Oa...... ! - Cả 2 đồng thanh.

- Sao? - Shin quay sang hỏi. - Ngạc nhiên quá hả
?
- Nếu vậy thì là pháp sư kiểu gì? Ví dụ như trừ tà, hay là chế thuốc... - NLinh tiếp tục.

- À, tất cả ấy mà ! Họ giỏi lắm ! - shin cướp lời. Cô nhìn xa xăm ra cửa sổ. Thấy vậy nên
NLinh ko hỏi nữa.
- Thôi , bọn mình về đi ! Muộn rồi ! - Ngọc Linh nói .

- Ừ ! Mai gặp nhé Shin ! - Linh xinh vẫy tay tạm biệt Shin .

Shin không nói gì . Cô mỉm cười vẫy chào hai người bạn ...

Trên đường về ...

- Này , bà có thấy rất lạ không ? - NLinh nghiêng đầu .

- Lạ cái gì ? - Linh xinh bỏ quả ô mai vào miệng và bắt đầu chóp chép .

- Đồ háu ăn ! Bà có thấy tên tể tướng Izumin đó rất lạ không ?

- Ừ , bà nhắc tôi mới nhớ ! Đúng là rất lạ ! - Linh xinh nhảy cẫng lên .

- Thứ nhất , nếu hắn muốn thống trị vương quốc Vampire , tại sao lại phải mò đến tận đây ? Cứ lẳng lặng ở lại đó có hơn không , vì Shin vốn không biết thân thế của cô ấy mà ! - Ngọc Linh nói .

- Thứ hai , tại sao hắn lại muốn hủy cuốn sách đó ! Chúng ta đều đã đọc qua , nội dung cũng đâu có gì quan trọng ! - Linh xinh tiếp lời .

- Và điểm nghi vấn thứ ba : pháp thuật của hắn rất lớn đủ sức giết chết cả ba chúng ta để bịt miệng , nhưng tại sao hắn vẫn để chúng ta sống ? - Cả hai đồng thanh .

- Xem ra ... chúng ta đều có suy nghĩ giống nhau ! - Linh xinh chớp mắt .

- Ha ha ha ha ha ... KHÁ KHEN CHO HAI CÔ ! THÔNG MINH LẮM !

Gió nổi lên dữ dội và bầu trời chợt tối sầm lại kèm theo một giọng nói quen thuộc , cái giọng ồm ồm mà cũng thật uy nghiêm ...

" Vù" ....

Nhanh như cắt , Izumin xà lại gần Linh xinh . Hắn giương đôi cánh dơi to lớn , nhe hàm răng trắng bóng ( hiếm có đóa ^ ^ ) cùng hai chiếc răng nanh dài và nhọn hoắt như bàn chông bằng thép ra và cười sằng sặc . Bộ đồ đen bóng và chiếc áo choàng dài quét đất làm cho hắn càng trở nên đáng sợ hơn . Những tên cận vệ hình thù kì quái theo phía sau lui cui chỉnh sửa lại giày cho hắn . Linh xinh tái mặt , cô từ từ lùi lại phía sau ...

- Thế nào cô gái thông minh ! Cô đang run sợ à ? Bộ dạng như vậy của ta làm cô sợ à ??? - Hắn nhếch mép cười và nhanh chóng trở lại hình người , một chàng trai đẹp và lịch lãm ( đẹp thế mà ko phải ma cà rồng thì khối nàng chết đóa ... ) ...
- Ông ... ông ... muốn gì ? - linh xinh sợ đến nỗi nuốt luôn cả hột ô mai .

- Ha ha ha ha ha ... ta muốn chúng ta hợp tác , có được không ? - Hắn cười .

- Tại sao ? Tôi ... không muốn !

- Vậy ... CÔ MUỐN TÔI BÓP CHẾT CÔ HẢ ? - Hắn bóp cổ Linh xinh và nhấc bổng lên .

- Khụ ... khụ ... THẢ TÔI RA !!! - Linh xinh giãy giụa trong vô vọng .

- Tể tướng Izumin thả bạn tôi ra được rồi đó ! - Ngọc Linh tiến lại gần với vẻ ngạo nghễ .

- Lại là cô à ? Cô cũng muốn chết à ? - Hắn buông Linh xinh ra và lại gần NLinh .

- Gì chứ ! Ông vừa mới đề nghị chúng tôi hợp tác , vậy mà chưa gì đã "giở giọng lật lọng" là sao ? - N Linh đáp .

- Vậy là cô đã đồng ý ? - Mắt hắn chuyển sang màu đỏ và sáng loé lên .

Ngọc Linh đỡ Linh xinh đứng dậy và mỉm cười .

- Truyền thuyết kể lại rằng : Tể tướng Izumin là một vị tể tướng trẻ nhất thông minh , tài giỏi và tham vọng bậc nhất các triều đại VAMPIRE . Phần lớn , những con ma cà rồng vốn không hề có chút gì gọi là ... trí tuệ ngoại trừ ... - Ngọc Linh dừng lại .

- Ngoại trừ cái gì ? - Izumin đanh mặt lại .

- Hi hi , ngoại trừ những Vampire mang trong mình dòng máu HOÀNG TỘC . Những vampire này có thể sai khiến và dễ dàng điều khiển những con ma cà rồng ngu ngốc khác ! Izumin ! Cho dù ông là tể tướng đi chăng nữa thì cũng không thể sống đến tận bây giờ kể từ cuộc chiến năm đó và ... cũng không thể ... thống trị những vampire khác lâu như vậy , trừ khi ...

- SAO ? - Izumin quát lớn .

Ngọc Linh và Linh xinh nhìn nhau cười và cùng nói :

- TRừ khi , ông là HOÀNG TỬ MA CÀ RỒNG !

- Ha ha ha ha ha ha ha ... Vậy mà ta tưởng hai cô thông minh , uyên bác thế nào ! Các cô đọc sách mà không biết sau cuộc đại chiến năm đó , vua , hoàng hậu và hoàng tử đều đã chết cả rồi hay sao ? Ha ha ha ha ha ... - Hắn ngửa mặt lên trời và khanh khách cười .

- Ban đầu , tôi cũng tưởng Shin là giọt máu duy nhất còn sót lại của dòng tộc Vampire . NHưng ... sự thật không phải thế ! - Ngọc Linh mỉm cười - Izumin là con trai duy nhất của hoàng hậu và đức vua Vampire . Nhưng từ khi chào đời cho đến tận lúc 5 tuổi , ông không hề có cánh . Đôi cánh dơi chính là biểu tượng oai nghiêm nhất của hoàng tộc , vậy mà HOÀNG TỬ MA CÀ RỒNG lại không có . Thêm vào đó là ngoại hình xấu xí của ông khiến cho vua và hoàng hậu không khỏi phiền lòng và bị ảnh hưởng . Họ đã thay thế ông bằng một con ma cà rồng khác , đẹp hơn , dễ bảo hơn và để ông giữ chức tể tướng từ khi còn nhỏ ! - Nói đến đây , Ngọc Linh đưa mắt nhìn Linh xinh .

- Tuổi thơ đắng cay của ông đã khơi dậy lòng ích kỉ và sự hẹp hòi , nhất là khi cô em gái xinh đẹp Shin chào đời và được hưởng niềm hạnh phúc ngọt ngào . Ông không thể giết Shin có lẽ một phần vì cậu ấy là em gái của ông , còn phần khác vì sức mạnh của cậu ấy lớn hơn ông rất nhiều ! Bí mật nằm trong cuốn sách đó đúng không ? Chỉ cần tìm được câu thần chú đánh thức sức mạnh tiềm ẩn của Shin là ĐIỀU KÌ DIỆU sẽ xảy ra , đúng không ? - Linh xinh vừa nói vừa cười ( hồn nhiên như cô tiên ^ ^ ) .

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!! - Izumin hét lên .

Mặt đất nghiêng ngả , một trận cuồng phong dữ dội nổi lên , Izumin trở lại nguyên dạng - một con ma cà rồng to lớn , đáng sợ . Hắn bóp cổ Nlinh và Linh xinh áp sát vào tường ...

- Ha ha ha ha ... Không sai ! Ta đã cất công tìm kiếm đứa em khốn kiếp đó suốt bao nhiêu năm nay ! Cốt yếu là để giết chết nó ! Nhưng có lẽ ta nên giết hai đứa lắm chuyện các ngươi trước nhỉ ! Ha ha ha ha ...

- Ngươi khá lắm ! - Hắn ghé sát vào mặt Ngọc Linh ( sợ wá T_T ) - Vậy , ngươi có biết khi bị ma cà rồng hút máu sẽ thế nào không ?

- A ... Nếu ... nếu ... bị hút cạn máu thì chắc chắn sẽ chết ! Nhưng ... nếu chỉ hút một ít ... nạn nhân ... sẽ biến thành MA CÀ RỒNG ! - Ngọc Linh run run .

- Vậy ... ta sẽ biến cô làm HOÀNG HẬU MA CÀ RỒNG nhé ! - Hắn nhe răng cười .

- Ấy không ! hi hi , tôi ít mỡ , ít thịt và ... ngu lắm ! Ông ... phải biến nó thành HOÀNG HẬU mới phải ! hi hi - Ngọc Linh hếch mắt nhìn Linh xinh .

- Hả ? KHÔNG !!!!!!!!!!! Ha ha ha ... ông đừng tin lời nó ! Tôi ... bị vi rút HIV từ bé , ông mà hút máu tôi là toi đấy ! Tôi bệnh tật đầy mình , đừng hút máu tôi , hút máu nó kìa ! - Linh xinh giãy nảy .

- Đúng lúc ta đang đói ! Ta sẽ lần lượt hút máu cả hai ! Ha ha ha ha ...

Nói rồi hắn từ từ ghé miệng vào cổ Ngọc Linh ...

- Ê ! Linh xinh , nếu ... tôi ... biến thành ma cà rồng ... trước , thì bà ... phải ... nhớ ... hàng đêm mang thịt gà ra nghĩa địa cúng tôi đấy ! Tôi ... sẽ bay ra lấy thịt ăn và ... nói chuyện với bà ! Hu hu ... tôi không hút máu người đâu ! - Ngọc Linh cố nói những lời cuối cùng trước khi bị hút máu và biến thành ma cà rồng .

- Ừ ... nhó rồi Linh ơi ! Hu hu hu ...

Izumin đã áp sát cổ Ngọc Linh . Hắn nhe răng và bắt đầu hút máu ...
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:55 am

- Tên khốn Izumin ! Dừng lại ngay ! - Shin tông cửa chạy vào quát lớn làm hắn quay lại.

Thừa cơ, Ngọc Linh vùng khỏi tay hắn, vớ lấy thanh sắt gần đó và... Bốp ! Trúng ngay đầu hắn. Hắn lạng choạng 1 hồi rồi tỉnh lại (người bt ngất từ lâu roằi), tức giận xông đến Ngọc Linh, ép cô vào tường.

Shin chụp thanh sắt và đánh ngay điểm yếu của hắn: Cái cổ. Hắn la lên man rợ, bầu trời tối sầm, dây điện loé sáng những tia lửa. Rồi hắn biến thành 1 làn khói hay đi mất.

- 2 bà có sao không? - Shin chạy lại chỗ Linhxinh và NLinh. - Hắn đã làm gì chưa?

- Chưa ! Bà giỏi thiệt ! Tung 1 cú "sắt cước" vào cổ chú em ! - Linhxinh cười hì hì.

- Có giỡn thì giỡn đúng lúc đúng chỗ chứ bà ! - Shin thở phào.

- NLinh có sao không? Trời ! Máu trên cổ bà kìa ! Bị hắn bóp nát hả? - Linh xinh hốt hoảng.
- Thôi nói xui đi ! Tui ko sao ! Máu của hắn lúc bị Shin tặng cho 1 cú nhẹ nhàng đó ! - NLinh ngồi dậy cốc đầu Linhxinh.

- 2 bà ở đây không an toàn đâu ! Về nhà với tui đi ! - Shin nêu ý kiến.

- Hả? Thế không được đâu ! - NLinh xua tay, lắc đầu. - Ba mẹ tui không cho phép !

- Không sao ! Tui có cách giải quyết ! - Shin cười.

- Cách gì? - cả 3 đồng thanh.

- Mai đi học tui đưa bà cái này. Bố mẹ bà thích uống gì?

- Cacao. - NLinh đáp.

- Được thôi ! Giờ về đi ! Mai bà có thể an tâm sang ở với tui 2 tháng.

************************************************** ***********
Sáng hôm sau....

- Ê NLinh ! - Shin vẫy tay gọi.

- Gì hở bà? - Ngọc Linh chạy lại.

- Đây ! Cho pa ma bà uống mỗi tuần 1 lần - Shin đưa 1 gói bột màu nâu. - Pha với cacao.

- Gì vậy? - Ngọc Linh trố mắt.

- Thuốc thôi miên. Họ sẽ quên việc bà ở nhà tui trong vòng 1 tuần. Vì vậy phải cho họ uống mỗi tuần 1 lần.

- Okie ^^.

Linhxinh cầm gói bột lên :

- Chà... bà lấy đâu ra vậy?

- Trong bếp. Ba mẹ nuôi tôi làm.

- Ừm... - 2 đứa gật gù.

- Thôi vào lớp. - Shin kéo 2 người đi.
Tối hôm đó, tại nhà NLinh....

- Ba, mẹ về rùi ^^ ! Ba mẹ có mệt không ạ? Con có pha Cacao mà 2 người thích nè !

- Chà, hôm nay con gái của mẹ ngoan nhỉ?

- Hi hi hi...con mà mẹ ! Ba ngồi xuống đi ! Com đấm lưng cho ba !

- Sao hôm nay con ngoan đột xuất vậy? - Ba của NLinh cầm ly cacao uống 1 mạch.

- Dạ, con muốn xin ba 1 việc... - Cô không trả lời ngay, câu giờ chờ cho thuốc ngấm.

- Việc gì vậy con? - Mẹ cô cũng uống luôn.

- Dạ, đó là... con muốn sang nhà bạn Shin ở 2 tháng.

- Hả? Không được ! Con không... - Ông bố đứng dậy cau có, rồi dường như thuốc đã ngấm, ông bắt đầu u mê - Ơ... con cứ đi đi ! Cẩn thận nha con !

- Cảm ơn ba mẹ ! - Cô mỉm cười rồi đem tất tần tật đồ đạc của mình lên đường.

Xin lỗi ba mẹ... nhưng vì bạn con, con phải vậy thôi !

Lúc đến nơi, Linhxinh và Shin đã có mặt đông đủ.

- Tui chờ bà nãy giờ đấy ! - linhxinh cười - Thế nào, trót lọt chưa?

- Đương nhiên !

- Tuần sau bà nhớ cho uống lần thứ 2 đấy, nếu không muốn họ nổi cơn tam bành. - Shin căn dặn.

- Nhà này có ma không?- Nlinh và Linhxinbh đồng thanh. Họ không để ý điều đó, vì thường xuyên xảy ra mà !

- Giăng lưới phép bảo vệ là được thôi ! - Shin phẩy tay - Vô đi !

- Thế giăng chưa? - Linhxinh run rẩy.

- Chưa ! Phải 3 người mới được ! Lát nữa tập trung tại trung tâm ngôi nhà chúng ta cùng làm.

- Trung tâm ngôi nhà là ở đâu vậy? - Ngọc Linh vừa đặt đồ xuống vừa hỏi.

- Phòng khách kia. - Shin chỉ ra. - Nơi nhiều ma nhất.

- Á á ! Thôi đi ! Tui ko làm đâu ! - Linhxinh co vòi lại.

- Nơi đó là nhiều ma nhất không có nghĩa là những nơi khác không có ma, như căn phòng này chẳng hạn. - Shin cười ranh mãnh - Ma sau lưng bà kìa !!

- Á á á !!!!!!!! - Linhxinh hét lên. Cái bóng sau lưng vội bay đi mất.

- Giờ có làm không? - NLinh chống nạnh.

- Có... có ! - Linhxinh đứng dậy.

- Ra phòng khách nào ! Cần có 1 cái nồi, vài thứ thuốc... Đợi tí, tui xuống bếp lấy nhá ! - Shin nói rồi đi luôn.

2 con Linh rồi co rúm ở giữa phòng khách, cứ có cảm giác như có ai nhìn mình. Thời gian trôi sao chậm thế !

Cộp... cộp...

Có tiếng bước chân ngoài cửa, ngày càng gần.

Cộp... cộp...

Linhxinh nép mình vào NLinh. Cánh cửa mở ra....

- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á !

- Im lặng nào ! Volume to thế ! - Shin bước vào, cầm cái nồi thật to và mấy lọ thuốc trên tay.

- Sao bà lâu quá vậy? - NLinh thở ra.

- Tại mấy bà sợ ma nên mới thế thôi ! Tui đi nhanh lắm mà !

- Đuổi chúng đi ! Đuổi chúng đi ! - Linhxinh xua tay.

- Từ từ ! Làm ngay đây ! Đứng thành vòng tròn nào !
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by peNam Sat Aug 16, 2008 10:56 am

tạm thời stop
peNam
peNam
Đường phố
Đường phố

Nữ
Tổng số bài gửi : 89
Age : 29
Đến từ : ♥ Trốn lang thang kô người ♥
Nghề nghiệp : 8 là chính
Sở thích : ♠ Leo trèo vs au ♠
Registration date : 14/08/2008

Về Đầu Trang Go down

Những Cô Nàng Nhí Nhảnh Empty Re: Những Cô Nàng Nhí Nhảnh

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết